Chị Ngô không tin vào tai mình sau khi nghe nhân viên ngân hàng thông báo, chị run rẩy đọc lại mấy lần vì sợ nhầm…
Năm ngoái, bố chồng chị Ngô bị xuất huyết não và phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Đối với chi phí điều trị cao của bố, vợ chồng chị rơi vào tình thế tuyệt vọng. Sau đó, họ đã gọi điện cho anh cả và chị dâu để bàn bạc về viện phí.
Anh cau mày sau khi nhìn thấy tờ hoá đơn viện phí và bắt đầu thở dài: “Em trai, em dâu, không phải anh không muốn giúp hai em. Nhưng hai năm nay, công việc của anh đã bế tắc, còn vợ sắp bị sa thải. Cuộc sống của anh chị giờ khó khăn vô cùng”.
Nghe sự thẳng thừng từ chối trách nhiệm chăm sóc bố của họ, chị Ngô không khỏi thất vọng. Từ khi bố lâm bệnh, vợ chồng anh chị không đóng góp bất kỳ tiền bạc hay công sức nào. Điều phẫn nộ hơn là họ còn bòn rút tiền lương hưu của bố để trả nợ vay mua nhà.
Chồng chị Ngô là người hiền lành, hiếu thảo. Dù không hài lòng với cách hành xử của anh cả và chị dâu, nhưng anh không đành làm ngơ trước bệnh tình của bố. Trước thái độ toan tính của vợ chồng anh cả, chị Ngô rất tức giận. Chị từng cãi nhau to với họ. Chị cũng vạch trần bộ mặt thật của cặp đôi này: “Anh chị đừng tưởng em không biết, tổng lương tháng của hai người hơn 100 triệu. Trên người anh chị đâu thiếu hàng hiệu đâu, mà sao khi bố ruột bị bệnh, anh có thể nói rằng mình không có tiền?”.
Khi bố chồng nằm viện vì bệnh nặng, chị từng đe doạ vợ chồng anh cả nếu không chịu trả tiền viện phí thì sẽ mặc kệ bố. Nhưng đã 3 ngày trôi qua, dù y tá nhiều lần yêu cầu người nhà chuyển khoản, thì chị Ngô không nhận được bất kỳ đồng nào từ vợ chồng anh. Cuối cùng, chị chỉ đành bán đồ trang sức và của hồi môn để đủ tiền trả tiền viện phí cho bố chồng.
Dẫu được vợ chồng con trai thứ hết lòng chăm sóc nhưng bệnh tình của ông ngày một nặng hơn.
Gặp các con, ông nói: “Bố đời này không có năng lực, cũng không để lại được tài sản quý cho cho hai anh em con. Trước khi tới bệnh viện, bố biết mình không thể sống được bao lâu. Thế nên, bố đã phân chia tài sản thừa kế trước rồi.
Về phần con trai thứ hai, cảm ơn các con đã quan tâm bố suốt bao năm qua. Trong thẻ ngân hàng của bố còn 35 triệu đồng, đây là toàn bộ tài sản bố có, các con hãy nhận số tiền này. Còn về anh cả, bố để lại cho căn nhà. Bố biết con đang cần căn nhà này”.
Lời của bố chồng khiến chị vô cùng buồn bã nhưng đó là quyết định của ông nên chị tôn trọng. Chị và chồng đã chăm sóc bố chồng suốt 9 năm mà chưa bao giờ phàn nàn, còn vợ chồng anh cả chưa từng hỏi thăm đến bố trong thời gian này.
Vài ngày sau, bố chồng chị Ngô qua đời. Anh cả và chị dâu của chị Ngô được thừa kế căn nhà như họ mong muốn. Chị Ngô cầm trong tay quyển sổ ngân hàng chỉ có 35 triệu và cảm thấy bố có phần quá thiên vị với anh chồng.
“Sổ dư trong tài khoản tiết kiệm là 10 tỷ đồng”, nhân viên nói với chị Ngô sau khi được chị đưa cho thẻ ngân hàng của bố chồng để nhờ rút tiền.
Chị Ngô kinh ngạc, bố chồng chị chỉ là công nhân đã nghỉ hưu bình thường, làm sao bố có thể tiết kiệm được nhiều tiền như vậy. Chị Ngô nghĩ nhân viên có thể nhầm lẫn nên đã nhờ họ kiểm tra nguồn gốc của số tiền. Nhân viên giải thích 10 tỷ này là số tiền bố chồng chị Ngô kiếm được từ việc đầu tư chứng khoán vài năm về trước.
Khoảnh khắc bước ra khỏi ngân hàng, lòng chị Ngô nặng trĩu. Hoá ra bố chồng cố tình tỏ ra thiên vị trước mặt anh chồng và chị dâu, vì ông hiểu, họ sẽ ghen tỵ nếu như biết ông dành phần tài sản lớn hơn cho các em. Cho đến lúc này, chị mới ngỡ ngàng và thực sự hiểu bố chẳng để các con nào chịu thiệt thòi. Hai vợ chồng anh chị bàn bạc nhau, với 10 tỷ này họ sẽ nỗ lực sống tốt để không làm uổng phí với tấm lòng của bố chồng.