Bà Hạ chia sẻ rằng, bà đã mua xe cho con trai và chăm sóc cháu nội nhiều năm nhưng không được con dâu trân trọng. Sau đó, bà tự đi du lịch nhưng con dâu lại gọi điện yêu cầu bà về chăm cháu
Bà Hạ không muốn dựa vào con cái nữa và quyết đối xử tối với mình.
Tôi ngẫm rằng, từ xưa đến nay, quan hệ mẹ chồng và nàng dâu luôn khó hòa hợp. Bây giờ mẹ chồng nhường nhịn con dâu, còn bị chê trách. Tôi đã giúp gia đình con trai chăm sóc cháu suốt 5 năm, mỗi khi đến kỳ nghỉ hè hay đông, tôi đều phải lo chăm cháu.
Tôi phát hiện ra rằng, chỉ cần có chuyện gì cần tiền hoặc công sức, con dâu sẽ nghĩ đến tôi đầu tiên. Còn nếu có việc gì tốt đẹp, con dâu chắc chắn nhớ đến bố mẹ ruột của mình.
Tôi họ Hạ, năm nay 63 tuổi, đã nghỉ hưu nhiều năm và hiện đang sống một mình. Con trai duy nhất của tôi năm nay 38 tuổi, cháu trai 10 tuổi, và con dâu kém con trai tôi 3 tuổi, cả hai đều đang đi làm. Khi cháu trai ra đời, tôi đã đến nhà con trai chăm sóc cháu, không chỉ bỏ tiền và công sức mà còn lấy tiền dưỡng già của mình để mua ô tô mới cho gia đình con trai.
Bố mẹ vợ của con trai tôi sau khi nghỉ hưu đã mua nhà trong cùng khu với gia đình con trai tôi, nên tôi không cần phải ở nhà con trai nữa. Mỗi khi đến kỳ nghỉ đông và hè, con dâu thường đưa cháu đến nhà tôi ở một thời gian, nói là để ông bà thông gia nghỉ ngơi. Tôi cũng cảm thấy rất vui, có cháu ở cùng, ngày tháng của tôi cũng thêm phần náo nhiệt, mỗi ngày bận nấu ăn cho cháu cũng rất vui.
Ảnh minh họa.
Năm ngoái, tôi chờ mãi không thấy cháu đến, sau đó mới biết cả gia đình đã đi nghỉ mát. Tôi rất bực mình, sao lại thiếu mỗi tôi? Nếu dẫn tôi đi cùng, chi phí tôi chắc chắn sẽ không để con dâu phải lo. Không phải là chúng quên, mà là hoàn toàn không có suy nghĩ đó, nên mới không nói gì mà đi. Con trai giải thích rằng con dâu muốn đưa bố mẹ ruột đi chơi, đã đặt vé trước từ lâu, khi sắp sắp đi mới thông báo nên không kịp mua vé, nên hứa lần sau sẽ đưa tôi đi cùng.
Con trai tôi còn đảm bảo rằng nếu sau này đi chơi bằng ô tô, dù đi đâu cũng sẽ dẫn tôi theo. Chỉ là lần này họ không lái xe đi, mà đi máy bay, sợ tôi say nên không bàn với tôi.
Không phải tôi nhỏ mọn hay giận dỗi, mà là tôi cảm thấy nếu chỉ tập trung hết tâm trí vào con cái, chờ đợi chúng sắp xếp cuộc sống tuổi già của mình thì không ổn.
Năm nay, tôi sớm đã nghĩ ra, tôi tự tìm niềm vui cho mình. Thấy trong nhóm hưu trí của chúng tôi, có một người bạn đi du lịch, ở nhà trọ gần biển, giá cũng không đắt. Tôi cũng có ý định, tra vị trí trên mạng, lấy số điện thoại từ bà ấy và đặt phòng trước. Không đợi đến kỳ nghỉ hè, tôi đi tàu cao tốc đến đó, chủ nhà trọ đích thân ra đón, cách biển chưa đến 500m.
Tôi đặt phòng đơn ở tầng 3, trả tiền thuê hàng tháng, mỗi tháng 2800 NDT (khoảng 10 triệu đồng), bao gồm bữa sáng và bữa tối, buổi trưa có thể tự nấu ăn.
Ảnh minh họa.
Tôi ra ngoài chơi một tuần thì con dâu gọi điện cho tôi, nói rằng đã chở cháu trai tôi đến nhà, hỏi tôi đã ở đâu và mấy giờ tôi về nhà. Tôi cười và nói với con dâu rằng tôi đang đi nghỉ hè ở bãi biển và sẽ quay lại vào mùa thu.
Con dâu tôi nói sẽ phải làm thêm giờ và tuần sau con trai tôi sẽ phải đi công tác. Con dâu hỏi tại sao tôi lại đi du lịch mà không hỏi ý kiến các con. Tôi mỉm cười nói, tôi đi du lịch thì cần bàn với ai? Lúc lên máy bay đi chơi không phải con cũng không kể cho tôi nghe sao?
Con dâu nói con không quan tâm, bảo tôi mau về, hè này không ai trông cháu. Bố mẹ vợ của con trai tôi đã về quê thăm họ hàng, nghĩ rằng để cháu ở chỗ tôi thì họ có thể thoải mái đi chơi rồi mới về.
Ai ngờ, tôi đã đi du lịch từ sớm. Con trai tôi gọi điện, nói rằng bố mẹ vợ đã đi được nửa đường thì bị con dâu gọi về. Bố mẹ ruột của con dâu tức giận, nói với con dâu là tôi không biết điều, biết là nghỉ hè, cháu cần ở với tôi mà tôi còn cố tình đi chơi.
Tôi nói với con trai rằng sau này đừng giao con cho tôi nữa, tôi sẽ đi du lịch mỗi năm. Con trai tôi biết năm ngoái làm sai, cũng ngại trách tôi, chuyển cho tôi 5000 NDT (khoảng 17 triệu đồng), bảo tôi chăm sóc bản thân.
Con ruột vẫn thương mình hơn, trông cậy vào con dâu, dù bạn có cho đi bao nhiêu cũng chưa chắc được chân tình. Năm ngoái, con dâu về nhà tôi đón cháu, chẳng nói một lời, cứ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Ảnh minh họa.
Tôi không thể không giận được. Khi cháu còn nhỏ tôi chăm sóc, đến khi cháu 5 tuổi, biết nói biết ăn, dễ chăm hơn thì bố mẹ của con dâu mới phải chăm. Tôi bỏ tiền mua xe cho con trai, cuối cùng lại trở thành sự đóng góp cho bố mẹ ruột của con dâu.
Ngày thường, vào các dịp lễ tết, con trai và con dâu lái xe đưa bố mẹ vợ đi chơi quanh vùng. Nếu không có vài lần cháu nhắc nhở, ai còn nhớ đến tôi, bà già một thân một mình này? Con dâu chỉ lo cho bố mẹ mình cũng không sai.
Tôi già rồi, sẽ không mong đợi vào con cái. Tiền lì xì cho cháu, mỗi lần tôi đều cho 5000 NDT (khoảng 17 triệu đồng), con dâu mỗi năm đều biếu tiền cho mẹ ruột, nhưng chưa bao giờ cho tôi.
Con trai nói lương hưu của tôi cao, không thiếu chút tiền đó. Đây có phải là vấn đề tiền bạc không? Đây là vấn đề có tâm hay không.
Bố mẹ ruột của con dâu cũng nghỉ hưu, chỉ là lương hưu ít hơn, nhưng khi các con kết hôn, họ cũng đóng góp ít hơn. Không phải tôi so sánh với bố mẹ ruột của con dâu, mà là tôi cảm thấy họ nghĩ tôi một mình, dễ bị đối xử thế nào cũng được.
Không ai tốt với tôi, tôi phải tự tốt với mình, vui vẻ du lịch, sức khỏe và niềm vui là quan trọng nhất.
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/63-tuoi-con-dau-ua-bo-me-ruot-i-nghi-mat-nhung-khong-cho-toi-i-cung-khi-toi-tu-i-thi-con-dau-lon-tieng-me-i-choi-ai-se-trong-chau-a449286.html